Đại Thần, Hảo Tụ Hảo Tán - Chương 3
Tại Phong Tây cổ đạo, một nam một nữ đứng đối diện nhau, cả hai đều im lặng nhìn chằm chằm đối phương, khung cảnh vừa yên bình vừa lãng mạn. Hai người đứng cách nhau một bãi quái nhưng lại giống như không có gì chia cắt được họ, trong mắt chỉ có hình bóng người kia.
Thật ra ở nơi nào đó, họ đang đấu khẩu không ngừng, nói đến mức thở hồng hộc, đến mức sùi bọt mép vẫn chưa đàm phán xong…
[Mật] Phù Đồ : Trên diễn đàn không phải có video hướng dẫn cách qua ải sao?
[Mật] Thệ Thủy Niên Giai : “Yêu Họa Loạn Thế” đã cập nhật phiên bản mới hai tuần trước, ải boss 90 cũng đã thay đổi rồi.
[Mật] Phù Đồ : Vậy thì xin lỗi, tôi cũng không biết, anh có thể đi tìm người khác.
[Mật] Thệ Thủy Niên Giai : Nếu tôi trả 10000 ngọc thì sao?
“Yêu Họa Loạn Thế” gồm những đơn vị tiền tệ trong trò chơi như sau : Ngọc là đơn vị tiền được quy đổi từ tiền bên ngoài nạp vào, Ngọc có thể mua được bất kì thứ gì trong trò chơi này, đây cũng là đơn vị tiền quyền lực nhất trong trò chơi, tiếp theo là Bạc, Bạc là đơn vị tiền dùng để trao đổi vật phẩm giữa những người chơi với nhau, cuối cùng là Ngân Phiếu, Ngân Phiếu là tiền dùng để mua những vật phẩm linh tinh dùng để hỗ trợ nhân vật như thuốc, thức ăn, vé hồi sinh…
Túc Mạch Dao nghe nói đến tiền, không nhịn được trong lòng rung động.
[Mật] Phù Đồ : Đại thần à, anh hỏi vấn đề này thì chắc anh cũng đủ yêu cầu để qua ải 90 rồi phải không? Thay vì hỏi tôi anh có thể trao đổi với các đại thần khác mà…
[Mật] Thệ Thủy Niên Giai : 15000 ngọc?
Túc Mạch Dao “…”
CMN đủ ngắn gọn xúc tích đấy…
Bộ người giàu giải quyết vấn đề đều chỉ cần đập tiền, đập tiền, đập tiền là được à?
[Mật] Phù Đồ : Làm người phải có đạo đức, anh đừng có ép buộc tôi nữa…
[Mật] Thệ Thủy Niên Giai : 20000 ngọc?
[Mật] Phù Đồ : Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, thành giao!
[Mật] Thệ Thủy Niên Giai :…
Đạo đức vừa nói trước đó đâu rồi?
Mà thôi, dù sao cũng không phải hắn trả tiền.
Hai người nhanh chóng kết giao hảo hữu, Thệ Thủy Niên Giai dẫn Túc Mạch Dao đi đến thành Kim Lăng, bên trong tửu lầu lớn nhất thành có một đội ngũ đang chờ sẵn.
Túc Mạch Dao âm thầm đánh giá những người này, một đội hình công thủ toàn diện đầy vững chắc.
Một Giáp sĩ, một Pháp sư hệ hỗ trợ, một Mục sư và một Thích khách. Nhưng đáng tiếc đội hình này lại thiếu sát thương vật lý tầm xa, mà muốn vượt ải boss 90 thì sát thương vật lý tầm xa là quan trọng nhất.
Một đội hình chỉ có 5 thành viên, không thể thêm vào một Cung thủ được…
Vẫn có thể không cần Cung thủ nhưng ngươi phải đủ mạnh…
Túc Mạch Dao trầm ngâm một chút, tuy bọn họ đều ẩn thông tin cơ bản nhưng từ trang phục cô có thể đoán được phần nào chỉ số của những người này, suy đi tính lại thì bọn họ vẫn không đủ sức qua được ải boss lv90 nếu không có một Cung thủ.
Túc Mạch Dao đưa ra ý kiến.
[Phụ cận] Phù Đồ : Các người cần một Cung thủ, Pháp sư hệ hỗ trợ không quan trọng lắm, muốn qua ải thì tôi khuyên nên thay người.
[Phụ cận] ??? : Con hàng này ở đâu ra vậy? Chỉ mới level 50 mà dám ở đây hồ ngôn loạn ngữ?
[Phụ cận] ??? : Trưởng lão, có tin được người này không đấy?
[Phụ cận] ??? : Cô thì biết gì mà nói, đây là đội hình mạnh nhất ở sever này đấy.
Túc Mạch Dao cười lạnh, hóa ra là đội chí tôn thần bảng ở sever này, thảo nào nói năng ngạo mạn như thế.
Bọn họ đều ẩn tên nên chỉ hiện mỗi dấu “???” mỗi khi nói chuyện, tuy không biết ai là ai nhưng Túc Mạch Dao cảm thấy bao nhiêu nhiệt huyết đều bị trôi theo lời miệt thị của bọn họ, giống như bị người ta giội một gáo nước, cả người lạnh toát từ đầu đến chân.
[Phụ cận] Phù Đồ : Các người mạnh nhất thì đã sao? Chẳng phải vẫn là không qua ải?
[Phụ cận] ??? : Cô!!!
[Phụ cận] ??? : Trưởng lão, anh nghĩ gì mà đi tin tưởng một người như thế này vậy hả?
[Phụ cận] ??? : Nhìn nhân vật của cô ta xem, trang bị yếu nhớt, kĩ năng thì nâng lung tung loạn xạ cả lên, tôi thấy đây chính là một con gà mờ.
[Phụ cận] ??? : Trưởng lão, anh bị cô ta lừa rồi!
[Phụ cận] ??? : Mỗi người bớt một tiếng đi!
Túc Mạch Dao thở ra một hơi, cô không phải chưa từng bị chỉ trỏ mắng chửi, nhiều lúc còn bị truy sát, nhục mạ khắp mọi nơi nên đối với những lời này cô không cảm thấy quá mức tức giận, bọn họ vẫn còn dịu dàng lắm.
Cũng chỉ là hơi hối hận về quyết định của mình, vẫn là nên việc của ai nấy làm thì hơn…
Túc Mạch Dao mở giao diện hảo hữu ra, nhắn một tin với [Thệ Thủy Niên Giai].
[Mật] Phù Đồ : Anh vẫn là nên tìm người khác đi.
[Mật] Thệ Thủy Niên Giai : Chờ đã…
Thệ Thủy Niên Giai còn chưa nói xong, Túc Mạch Dao đã xóa hảo hữu, cô mở bảng đồ lên, chọn địa điểm Phong Tây cổ đạo, liền xoay người ngồi lên Tuyết Liên Báo rời khỏi.
Thệ Thủy Niên Giai giật mình, phát hiện mình không thể nhắn tin với [Phù Đồ] được nữa, hóa ra cô đã xóa hảo hữu hắn. Quyết tuyệt như vậy, hoàn toàn không cho người khác cơ hội giải thích…
Hắn tức giận nhìn về phía đám người kia gõ ra một tin.
[Đội] ??? : Cô ấy không giúp thì các người đừng mơ mà qua được ải boss lv90!
Tuy chỉ là tin nhắn nhưng ai cũng có thể cảm nhận được hắn đang tức giận.
Mọi người muốn phản bác vài câu, lại bị sự tức giận của hắn dọa cho im bặt.
Lúc này, người mà nãy giờ vẫn im lặng đột nhiên lên tiếng.
[Đội] ??? : Cậu tin tưởng cô ta đến như vậy?
[Đội] ??? : Bang chủ, anh không hiểu, tôi có thể đảm bảo, cô ấy là người mạnh nhất của trò chơi này.
Mạnh nhất ở đây không phải chỉ lực chiến nhân vật, [Thệ Thủy Niên Giai] chỉ nói ẩn ý nhưng ma xui quỷ khiến thế nào người kia lại hiểu.
Có thể nói, cô ấy chính là người đáng sợ nhất của “Yêu Họa Loạn Thế”…
Sau sự kiện không vui đó, Túc Mạch Dao phát hiện, chỉ cần cô đi đến đâu cũng sẽ có một thích khách vận hắc y theo sau. Cô nhạy cảm nhận ra, hắn chính là thích khách ở trong đội của Thệ Thủy Niên Giai ban nãy.
Đi theo cô làm gì?
Muốn giết người cướp sắc sao?
Người này giống như âm hồn bất tán, chỉ lẽo đẽo theo sau Túc Mạch Dao mà không hề làm ra hành động gì, khi cô về khu an toàn hắn sẽ đi theo không rời nửa bước, khi cô đi đánh quái thì hắn sẽ đứng ở khu bên cạnh treo máy hưởng kinh nghiệm…
Làm trò mèo gì thế nhỉ?
Túc Mạch Dao nhàn nhã nửa ngày, bất tri bất giác phát hiện sắp đến giờ Túc Phù Tô tan học, liền nhanh tay đăng xuất khỏi “Yêu Họa Loạn Thế”, cô cởi bỏ mũ điều khiển trên đầu, mệt mỏi xoa xoa trán.
Mới chỉ chơi game có một ngày mà cả người già đi mấy tuổi vậy…
Nhất định là do thiếu cà phê!
Túc Phù Tô đặt đồ ăn bên ngoài, hai chị em ngồi đối diện nhau, vui vẻ ăn uống. Túc Mạch Dao chợt nhớ đến vụ việc lúc chiều, lập tức lên tiếng hỏi “Em có biết [Thệ Thủy Niên Giai] không?”
Túc Phù Tô thiếu chút nữa phun ngụm canh đang nuốt dở ra ngoài, trợn mắt kinh ngạc “Chị làm sao biết [Thệ Thủy Niên Giai]?”
Túc Mạch Dao nhíu mày “Cứ trả lời chị trước đi”
Túc Phù Tô ngẫm nghĩ một chút mới nói “ [Thệ Thủy Niên Giai] là Pháp sư mạnh nhất của sever em, đó là một tháng trước thôi, chứ hiện tại các cao thủ đều ẩn thông tin cả, em không biết bảng xếp hạng có thay đổi gì hay không”
Túc Mạch Dao mím môi “Hắn vẫn là pháp sư mạnh nhất”
Ở trong đội chí tôn thần bảng, chắc hẳn bảng xếp hạng không có gì thay đổi đâu…
Túc Phù Tô khuôn mặt nhỏ nhắn toàn là tò mò “Vậy tại sao chị lại hỏi đến hắn?”
Một bộ dáng hóng hớt…
Mau nói đi, mau nói đi, em hóng đến mức muốn rớt quần rồi nè…
Túc Mạch Dao cau mày “Xảy ra xung đột nhỏ”
Túc Phù Tô “…”
Ta quỳ!!!
“Chị hai à, em chỉ muốn chị giúp nhân vật của em mạnh lên thôi chứ không muốn chị rước thêm đại họa cho em đâu”
Túc Mạch Dao cực kì bình tĩnh húp canh “Yên tâm, dù sao account của em đang khiêu chiến với cả sever còn gì, cao thủ hay đại thần hay người qua đường có gì khác nhau?”
Túc Phù Tô “…”
Cực kì hợp lý không thể phản bác được…