Đại Thần, Hảo Tụ Hảo Tán - Chương 9
Khi đuổi đến nơi, bọn họ phát hiện tên của [Phù Đồ] đã chuyển thành màu trắng.
Đây là tên của một nhân vật bình thường, nếu bọn họ dám ra tay giết người, danh vọng đâu không thấy chỉ thấy tên của mình bị chuyển sang màu đỏ thôi. Khi đó bọn họ không khác nào [Phù Đồ] lúc trước, chỉ có thể chịu trận co giò chạy trốn khỏi truy sát.
Thấy không được nhận chút lợi ích nào, đám người dần dần tản ra…
Túc Mạch Dao cuối cùng cũng cảm thấy chướng khí xua tan, thông thoáng hơn một chút rồi.
Đại đa số người chơi đều ở level cao nên boss level 30 lúc này đứng nửa ngày cũng không thấy ai đến hỏi thăm, Túc Mạch Dao nhàn nhã đứng một bên khoanh tay nhìn tiểu đồ đệ của mình hì hục chém quái.
Cô vuốt cằm âm thầm đánh giá [Thần], tên nhóc này đúng là rất có thiên phú chơi game, thao tác dùng kĩ năng rất tốt, không giống như người mới bước chân vào trò chơi lắm.
Nhất định là do tiểu đồ đệ nhà ta tài giỏi hơn người!
Một mình [Thần] hạ gục boss level 30 mà không hề có một sự trợ giúp nào, ống máu của hắn chỉ còn lại một chấm nhỏ, khung cảnh trước mắt chuyển sang màu đỏ, âm thanh cảnh báo của hệ thống vang lên liên tục.
Túc Mạch Dao nhanh chóng đưa cho hắn một bình dược, [Thần] nhận lấy lập tức sử dụng, nháy mắt ống máu trở nên tràn đầy.
[Mật] Phù Đồ : Mau đi lên soát rương vật phẩm đi.
[Mật] Thần : Vâng.
Cho dù biết boss level 30 sẽ chẳng ra được thứ gì tốt nhưng Túc Mạch Dao vẫn khuyến khích [Thần] thử một lần, cảm giác tự tay nhận được phần thưởng do mình cố gắng giành lấy lúc nào cũng khiến người ta thoải mái.
Rương vật phẩm bật mở, một vài trang bị Trắng, Cam thông thường đi đâu cũng có thể thấy, một vài đan dược cấp thấp rơi ra đầy đất, bỗng dưng một màu tím chói mắt thu hút ánh mắt của Túc Mạch Dao. Cô bất giác nhấc chân về phía bên đó, trong lòng không nhịn được chấn động.
Đừng nói là…
Đến khi thấy rõ thứ kia, Túc Mạch Dao trợn mắt há mồm, vậy mà thực sự là trang bị “Thần Khí”?
Lại còn là trang bị “Thần Khí” đỉnh cấp…
Trang bị “Thần Khí” đỉnh cấp có thể thay đổi chỉ số cơ bản tùy theo level của người sở hữu, không có một giới hạn, mức định nào cả, nói cách khác chính là loại trang bị sẽ không bao giờ bị lỗi thời hay vứt bỏ vì một lý do ngớ ngẩn nào đấy.
Đây chính là một món trang bị vô giá, cực kì quý hiếm mà bất cứ ai cũng thèm muốn có được…
Khi còn là đệ nhất cao thủ thần bản, Túc Mạch Dao còn chưa từng có được một món trang bị “Thần Khí” đỉnh cấp…
Túc Mạch Dao hồi thần, vội vàng nhắn ra một tin.
[Mật] Phù Đồ : Mau nhặt thứ trang bị kia! Nhanh!
[Thần] lập tức nghe lệnh Túc Mạch Dao, thu thứ tỏa sáng lấp lánh kia vào túi trước khi bị ai đó để ý.
Túc Mạch Dao nghiêm túc dặn dò.
[Mật] Phù Đồ : Đó là trang bị cực kì quý hiếm, tuyệt đối không được đưa cho người khác, bất kì lý do gì cũng không được đưa ra.
[Thần] im lặng một chút mới nói.
[Mật] Thần : Kể cả sư phụ cũng không được đưa sao?
[Mật] Phù Đồ : Đúng vậy, sau này nếu có một ngày tôi đòi trang bị của cậu thì nhất định account này đã bị người khác lấy mất.
Không biết tên nhóc này có nghe lọt tai lời cô nói hay không mà mãi không thấy trả lời, Túc Mạch Dao cũng không rối rắm vấn đề này quá lâu, tiếp tục dẫn tiểu đồ đệ đi luyện cấp.
Túc Mạch Dao bị sự may mắn của tiểu đồ đệ dọa cho choáng váng, hoàn toàn quên mất một việc, nếu như có trang bị phẩm cấp “Tím” trở lên rơi ra, đương nhiên kênh hệ thống sẽ phát tin thông báo.
Mà món trang bị “Thần Khí” của [Thần], hoàn toàn im hơi lặng tiếng…
Trong lúc hai người họ đang vui vẻ cùng nhau đánh quái lấy kinh nghiệm, một nam chiến sĩ lạ mặt tiến lại gần, phát ra một tin.
[Phụ cận] Thành Đông chủ : Này, ngươi mau trả lời tin nhắn riêng của ta.
Túc Mạch Dao nghiêng đầu, người này không hề gửi tin nhắn cho cô, có lẽ là nói chuyện riêng với tiểu đồ đệ rồi.
Hai người im lặng thật lâu, có lẽ là bí mật tán gẫu rồi, Túc Mạch Dao nhàm chán điều khiển nhân vật [Phù Đồ] đi đi lại lại mấy vòng, bỗng dưng thấy [Thành Đông chủ] giơ trường thương đâm tới chỗ [Thần], cô giật thót vội vàng phóng ra một kỹ năng khống chế.
Kỹ năng “Hỗn Hồn Y” xuất hiện, khiến cho [Thành Đông chủ] rơi vào trạng thái mất tự chủ, tự động xoay vòng vòng mà không thể làm ra bất kì hành động gì kể cả dùng thuốc.
Trong lúc [Thành Đông chủ] vẫn còn đang bị giam trong hiệu ứng kĩ năng, Túc Mạch Dao vội vàng túm lấy [Thần] ném lên Tuyết Liên Báo, nhanh chân rời khỏi chỗ này.
[Thần] đang giữ một trang bị “Thần khí” đỉnh cấp, nếu ngay tại chỗ này đánh nhau, xui xẻo một phát liền mất mạng, khác nào đem “Thần Khí” dâng cho người khác?
Tên chiến sĩ kia trông không có vẻ gì là người dễ nói chuyện, cô chỉ có thể cầm chân hắn rồi bỏ chạy, nếu không dây dưa thêm một thời gian nữa hắn sẽ kêu thêm người tới đánh nhau, càng đông càng loạn, khi đó muốn chạy cũng không có cơ hội.
Tiên hạ thủ vi cường!
[Thành Đông chủ] sau khi hết thời gian khống chế, tức giận đùng đùng mắng chửi không ngừng.
[Thế giới] Thành Đông chủ : [Thần], [Phù Đồ], sau này không nên để tao nhìn thấy bọn mày, nếu không gặp một lần giết một lần!
Túc Mạch Dao “…”
Bố thằng thần kinh!
[Mật] Phù Đồ : Có chuyện gì?
[Mật] Thần : Sư phụ, hắn bức tôi bán trang bị “Thần Khí” kia, tôi không bán hắn liền động thủ”
Túc Mạch Dao nháy mắt liền hiểu, xem ra lúc nãy vô ý bị tên kia thấy được món trang bị này liền đi theo bọn họ một đường đến đây.
[Mật] Thần : Sư phụ, tôi đã làm theo lời chị, có phải tôi rất ngoan không?
Túc Mạch Dao “…”
Đây là làm nũng à?
Cún con cầu được khen?
[Mật] Phù Đồ : Làm tốt lắm.
[Mật] Phù Đồ : Kết thù với hắn rồi thì sau này nên cẩn thận một chút.
Túc Mạch Dao dặn dò tiểu đồ đệ xong liền muốn lên kênh thế giới cùng tên [Thành Đông chủ] kia chiến nước miếng mấy câu, không ngờ có người so với cô còn nhanh hơn.
[Thế giới] Thệ Thủy Niên Giai : Dám giết [Phù Đồ] đều là kẻ thù của [Thệ Thủy Niên Giai].
[Thế giới] Oa Oa muốn khóc : Hình như tôi vừa bỏ qua sự kiện gì đó?
[Thế giới] Hát dạo : Phải dừng hát để đi hóng drama.
[Thế giới] Đao phủ : Tên kia, mi vừa nói gì đấy?
[Thế giới] Cửu vĩ hồ : Ủng hộ [Thành Đông chủ], tiện nhân [Phù Đồ] nên đi chết đi!
[Thế giới] Ta là vật qua đường : Đến cả đại thần cũng đã lên tiếng, cầu chi tiết sự tình!
[Thế giới] Bỉ Ngạn Hoa : Có bán trà đá cho các bạn thuận tiện hóng biến đây! Mại dô!
[Thế giới] Thành Đông chủ : [Thệ Thủy Niên Giai] chuyện này liên quan gì đến mày?
[Thế giới] Thệ Thủy Niên Giai : [Phù Đồ] là bang chủ phu nhân của Ỷ Thiên Lâu, như thế nào không liên quan?
Kênh thế giới bỗng dưng im lặng.
Sau đó chính là một loạt dấu !!! dài ngoằng…
Túc Mạch Dao vừa cưỡi Tuyết Liên Báo vừa đọc kênh thế giới, thấy được một câu này của [Thệ Thủy Niên Giai] không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, nhân vật ngồi trên thú cưỡi lảo đảo hai cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
[Thế giới] Phù Đồ : [Thệ Thủy Niên Giai]! Anh nói bậy bạ cái gì đó???
Kênh thế giới lại một lần nữa im lặng.
Yêu nữ tức giận, hậu quả nghiêm trọng!!!
[Thế giới] Mục Dao : Gì cơ? Excuse me? Từ khi nào [Phù Đồ] của ông đây lại trở thành phu nhân bang chủ của các người?
Túc Mạch Dao “…”
Cái đạ mấu!!!
Ông đây là ông nào?
[Thế giới] Thệ Thủy Niên Giai : Đó chỉ là chuyện sớm muộn!
[Thế giới] Mục Dao: Sớm muộn cmm! Thức tỉnh đi!
Túc Mạch Dao thực sự muốn đập đầu chết quách cho rồi, bọn họ không thấy cái vấn đề bọn họ cãi nhau cực kì thiểu năng hay sao?
Còn đứa em gái Túc Phù Tô kia nữa, sợ thiên hạ không loạn à?
[Thế giới] Phù Đồ : Im miệng! Các người yêu nhau cũng không cần lấy bà đây làm bia đỡ đạn!
[Thế giới] Thệ Thủy Niên Giai :…
[Thế giới] Mục Dao :…
Kênh thế giới một lần một lần nữa im lặng.
Hôm nay có quá nhiều tin tức cần phải tiêu hóa, đám người đang chực chờ hóng biến ở kênh thế giới bày tỏ, não bọn họ chưa hoạt động kịp.
Chẳng lẽ mạch não của đám đại thần đều không cùng tần số với người thường sao?
Khóc tiếng chó!!!
Ở một xó xỉnh nào đó, [Thành Đông chủ] đang khóc thút thít vì mọi người hoàn toàn quên mất sự hiện diện của hắn.